Nguyễn Bính

Quán Lạnh

Mùa thu đến chậm như chưa đến,
Lá vội rơi theo gió vội vàng,
Sương đã dâng lên chiều đã xuống,
Bến đò đã tắt chuyến sang ngang.
đem theo cát bụi đường xa lại,
Tráng sĩ dừng chân khẽ thở dài.
Hơi lạnh đầm đìa trong quán lạnh,
Người ta đóng dở chiếc quan tài.
Chậm chạp trăng liềm nhõ khỏi mộng,
ánh ngà vắt sữa xuống ngàn sương.
đêm nay tráng sĩ không nơi trọ,
Nằm tạm qua đêm quán dọc đường.

Được bạn: DacTrung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quán Lạnh"